Bienheureux Kamen Vitchev
Bienheureux
Josaphat Chichkov
Bienheureux Kamen
Vitchev, Pavel Djidjov et Josaphat Chichkov
Prêtres assomptionnistes bulgares martyrs du régime communiste (+ 1952)
"Les trois prêtres assomptionnistes que j'ai eu la joie d'inscrire aujourd'hui parmi les Bienheureux étaient bien pénétrés de cette vérité: la cause pour laquelle les Pères Kamen Vitchev, Pavel Djidjov et Josaphat Chichkov n'ont pas hésité à donner leur vie, c'est la foi en Dieu, Père, Fils et Saint-Esprit, c'est l'amour pour le Christ, Fils de Dieu fait homme, auquel ils se sont donnés sans réserve pour le service de son Église.
Le Père Josaphat Chichkov affirmait: «Nous cherchons à faire le mieux possible tout ce qu'on attend de nous pour pouvoir nous sanctifier»; et il ajoutait: «L'essentiel est d'aller jusqu'à Dieu, en vivant pour lui, tout le reste n'est qu'accessoire». Quelques mois avant l'infâme procès qui les condamna à mort, en même temps que l'Évêque Bossilkov, comme s'il entrevoyait ce qui les attendait, le Père Kamen Vitchev écrivait à son Supérieur provincial: «Obtenez-nous par la prière la grâce d'être fidèles au Christ et à l'Église dans notre vie quotidienne, afin d'être dignes de lui rendre témoignage quand viendra le moment». Et le Père Pavel Djidjov disait: «Nous attendons notre tour: que la volonté de Dieu soit faite!»"
"La courageuse cohérence de vie des Pères Josaphat, Kamen et Pavel face à la souffrance et à la prison a été reconnue par leurs anciens élèves - catholiques, orthodoxes, juifs, musulmans -, par leurs paroissiens, par leurs confrères religieux et leurs compagnons de peine. En raison de leur dynamisme, de leur fidélité à l'Évangile, de leur service désintéressé de la nation, ils se présentent comme des modèles pour les chrétiens d'aujourd'hui, spécialement pour les jeunes de Bulgarie qui cherchent à donner un sens à leur vie et qui veulent suivre le Christ dans la vie laïque, dans la vie religieuse ou dans le sacerdoce."
Messe avec Béatifications sur la Place centrale à Plovdiv: Homélie (26 mai 2002)
Visite apostolique de Jean-Paul II en Azerbaijan et en Bulgarie - 26 mai 2002 - Béatification de Kamen Vitchev, Pavel Djidjov et Josaphat Chichkov. (biographies en anglais - site du Vatican)
Le procès de 40 catholiques bulgares accusés de trahison dont Eugène Bossilkov, béatifié en 1998, a commencé le 29 septembre 1952.
Ils ont été exécutés le 11 novembre 1952.
Les Assomptionnistes bulgares exécutés en 1952 (site des Augustins de l'Assomption)
CÉLÉBRATION EUCHARISTIQUE
- BÉATIFICATIONS
HOMÉLIE DU SAINT-PÈRE
Plovdiv - Place centrale,
dimanche 26 mai 2002
1. «À toi louange et
gloire pour les siècles sans fin !»
C'est ce que nous venons
de chanter dans le psaume responsorial. Notre assemblée, chers Frères et Sœurs,
se réunit aujourd'hui, jour du Seigneur, pour célébrer la grandeur et la
sainteté de notre Dieu, et pour professer la foi de l'Église.
La descente du
Saint-Esprit le jour de la Pentecôte marque le couronnement du cycle des
événements par lesquels Dieu, en des étapes historiques successives, est venu à
la rencontre des hommes et leur a offert le don du salut. La liturgie nous
invite aujourd'hui à remonter à la source suprême de ce don : Dieu,
Père, Fils et Saint-Esprit, la Très Sainte Trinité.
2. L'Ancien
Testament souligne l'unité de Dieu. Dans la première lecture, nous
avons entendu Dieu proclamer devant Moïse: «Yahvé, le Seigneur, Dieu tendre et
miséricordieux, lent à la colère, plein d'amour et de fidélité» (Ex 34,
6). Pour sa part, Moïse avertit son peuple : «Écoute, Israël: le Seigneur notre
Dieu est l'Unique» (Dt 6, 4).
Le Nouveau Testament nous
révèle que le Dieu unique est Père, Fils et Saint-Esprit : une seule
nature divine en trois personnes, parfaitement égales et réellement distinctes.
Jésus les nomme expressément, en donnant aux Apôtres l'ordre de baptiser «au
nom du Père, et du Fils, et du Saint-Esprit» (Mt 28, 19).
Tout le Nouveau Testament
est une annonce continuelle et explicite de ce mystère, que l'Église,
gardienne fidèle de la Parole de Dieu, a toujours proclamée, expliquée,
défendue. C'est pourquoi aujourd'hui aussi nous disons au Dieu Très-Haut et
Tout-Puissant, Père, Fils et Saint-Esprit : «À toi louange et gloire pour les
siècles sans fin !»
3. En souhaitant à tous,
avec l'Apôtre Paul, «la grâce du Seigneur Jésus Christ, l'amour de Dieu et la
communion de l'Esprit Saint» (2 Co 13, 13), je vous salue d'abord avec
affection, chers Frères et Sœurs, fils de l'Église catholique qui
êtes venus avec vos évêques des diocèses de Sofia-Plovdiv et de Nicopoli, ainsi
que de l'exarchat apostolique pour les fidèles de rite byzantin-slave. Je
remercie le Pasteur de l'Église particulière où nous sommes, Mgr Gheorghi
Jovev, pour les paroles de bienvenue qu'il m'a adressées et j'étends mon salut
cordial à mes frères dans l'épiscopat, Mgr Christo Proykov, Exarque apostolique
et Président de la Conférence épiscopale, et Mgr Petko Christov, Évêque de
Nicopoli. Je salue également les Cardinaux et les Évêques venus des pays
voisins pour partager ce jour de fête avec l'Église qui est en Bulgarie.
Je tiens à adresser un
salut particulier à Son Éminence Arsenij, Métropolite orthodoxe de
Plovdiv, qui dans sa grande délicatesse a voulu prendre part à la célébration
de cette Sainte Liturgie, et je le remercie vivement des paroles cordiales
qu'il m'a adressées au début de la célébration. Avec lui, je salue dans le
Seigneur tous les fidèles de l'Église orthodoxe de Bulgarie qui s'unissent à
nous. Leur présence ici est un témoignage apprécié de fraternité, qui nous
fait pressentir dans l'espérance la joie de la pleine unité, quand il nous sera
donné de célébrer ensemble le Sacrifice eucharistique, mémorial de la mort et
de la résurrection du Seigneur.
Je désire aussi adresser
une pensée respectueuse aux fidèles de l'Islam, qui adorent eux aussi, même si
c'est de manière différente, le Dieu Unique et Tout-Puissant.
Enfin, je salue les
Autorités civiles qui nous honorent de leur présence et je les remercie pour
leur contribution efficace à la réalisation de mon voyage en Bulgarie.
4. Dieu, Un et Trine, est
présent dans son peuple, l'Église. Nous recevons le Baptême au nom du Père, et
du Fils, et du Saint-Esprit ; c'est en ce même nom que sont conférés les autres
sacrements. En particulier, la Messe, «centre de toute la vie chrétienne», est
marquée par le rappel des personnes divines : le Père, à qui s'adresse
l'offrande, le Fils, prêtre et victime du sacrifice, l'Esprit Saint, invoqué
pour transformer le pain et le vin en corps et sang du Christ, et pour faire
des participants un seul corps et un seul esprit.
La vie du chrétien est
entièrement orientée vers ce mystère. De notre réponse fidèle à l'amour du
Père, du Fils et de l'Esprit Saint dépend la réussite de notre marche ici-bas.
Les trois prêtres
assomptionnistes que j'ai eu la joie d'inscrire aujourd'hui parmi les
Bienheureux étaient bien pénétrés de cette vérité: la cause pour laquelle les
Pères Kamen Vitchev, Pavel Djidjov et Josaphat Chichkov n'ont pas hésité à
donner leur vie, c'est la foi en Dieu, Père, Fils et Saint-Esprit, c'est
l'amour pour le Christ, Fils de Dieu fait homme, auquel ils se sont donnés sans
réserve pour le service de son Église.
Le Père Josaphat Chichkov
affirmait : «Nous cherchons à faire le mieux possible tout ce qu'on attend de
nous pour pouvoir nous sanctifier»; et il ajoutait : «L'essentiel est d'aller
jusqu'à Dieu, en vivant pour lui, tout le reste n'est qu'accessoire». Quelques
mois avant l'infâme procès qui les condamna à mort, en même temps que l'Évêque
Bossilkov, comme s'il entrevoyait ce qui les attendait, le Père Kamen Vitchev
écrivait à son Supérieur provincial : «Obtenez-nous par la prière la grâce
d'être fidèles au Christ et à l'Église dans notre vie quotidienne, afin d'être
dignes de lui rendre témoignage quand viendra le moment». Et le Père Pavel
Djidjov disait : «Nous attendons notre tour : que la volonté de Dieu
soit faite !»
5. En pensant aux trois
nouveaux Bienheureux, je tiens à rendre hommage à la mémoire des autres
confesseurs de la foi, fils de l'Église orthodoxe, qui ont subi le martyre sous
le même régime communiste. Ce tribut de fidélité au Christ a uni les deux
communautés ecclésiales en Bulgarie jusqu'au témoignage suprême. «Cela ne
saurait manquer d'avoir un caractère œcuménique marqué. L'œcuménisme des
saints, des martyrs, est peut-être celui qui convainc le plus. La voix de
la communio sanctorum est plus forte que celle des fauteurs de
division» (Tertio
millennio adveniente, n. 37).
En effet comment la
communion qui se réalise «en ce que nous considérons tous comme le sommet de la
vie de la grâce, la martyria jusqu'à la mort» (Ut
unum sint, n. 84), pourrait-elle ne pas être déjà parfaite ? N'est-elle pas
cette «communion la plus vraie avec le Christ qui répand son sang et qui, dans
ce sacrifice, rend proches ceux qui jadis étaient loin (cf. Ep 2,
13)» (ibid.) ?
6. La courageuse
cohérence de vie des Pères Josaphat, Kamen et Pavel face à la souffrance et à
la prison a été reconnue par leurs anciens élèves - catholiques,
orthodoxes, juifs, musulmans -, par leurs paroissiens, par leurs confrères
religieux et leurs compagnons de peine. En raison de leur dynamisme, de leur
fidélité à l'Évangile, de leur service désintéressé de la nation, ils se
présentent comme des modèles pour les chrétiens d'aujourd'hui, spécialement
pour les jeunes de Bulgarie qui cherchent à donner un sens à leur vie et qui
veulent suivre le Christ dans la vie laïque, dans la vie religieuse ou dans le
sacerdoce.
Puisse le dévouement tout
particulier avec lequel les nouveaux Bienheureux ont accompagné les
candidats au presbytérat être pour tous un stimulant : j'exhorte
l'Église locale qui est en Bulgarie à envisager sérieusement la possibilité
de fonder de nouveau un séminaire, dans lequel les jeunes, à travers une
solide formation humaine, intellectuelle et spirituelle, pourront se préparer
au sacerdoce ministériel pour le service de Dieu et de leurs frères.
7. Le mystère de la
Trinité nous révèle l'amour qui est en Dieu, l'amour qui est Dieu lui-même,
l'amour avec lequel Dieu aime tous les hommes. «Dieu a tant aimé le monde qu'il
a donné son Fils unique : ainsi tout homme qui croit en lui ne périra pas, mais
il obtiendra la vie éternelle» (Jn 3, 16). Pour sa part, le Fils crucifié
et ressuscité a envoyé l'Esprit Saint au nom du Père, pour qu'il nourrisse dans
le cœur des croyants le désir et l'attente de l'éternité.
Cette attente, les
nouveaux Bienheureux l'ont vécue activement, eux qui jouissent maintenant de la
contemplation apaisante de la Très Sainte Trinité. Nous nous confions à leur
intercession en priant avec la Liturgie byzantine (Sexte: oraison finale):
«Dieu éternel, qui vis
dans une lumière inaccessible...
protège-nous, nous qui avons mis en toi notre espérance,
comble-nous de ta grâce divine et adorable.
Car c'est à toi, Père, Fils et Esprit Saint,
qu'appartiennent le règne, la majesté, la puissance et la gloire
maintenant et toujours pour les siècles des siècles.
Amen».
Copyright © Dicastero per
la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana
Bienheureux Kamen, Pavel
et Josaphat.
13 novembre
Le 11 novembre 1952 à 23h
30, dans la prison centrale de Sofia, sont fusillés Mgr. Eugène Bossilkov,
passionniste, évêque latin de Nicopoli, et trois assomptionnistes, les pères
Kamen Vitchev (de rite oriental), Pavel Djidjov et Josaphat Chichkov ( de rite
latin). Ils ont été reconnus martyrs, mort par haine de la foi. Torturés, dépersonnalisés
par les mauvais traitements, et suie à de faux aveux extorqués de force, ils
avaient été condamnés à mort comme « espions du Vatican » et
« valets de l’impérialisme ». Leurs corps, enfouis dans une fosse
commune, n’ont jamais été retrouvés.
Prière
Dieu notre Père,
Tu as donné la grâce et
la force du martyre aux Bienheureux Eugène, Kamen, Pavel et Josaphat. Dans une
société qui a voulu se construire sans Toi, Tu leur as donné de témoigner de la
Bonne Nouvelle de Jésus, ton Fils. Par leur intercession et le don de leur vie,
envoie-nous l’Esprit d’audace pour vivre et annoncer sans relâche les
Béatitudes, et devenir des artisans d’unité et de paix dans le monde
d’aujourd’hui.
(Prière d’ouverture de la
célébration liturgique des bienheureux Eugène, Kamen, Pavel, et Josaphat.
13 novembre)
Texte intégral en pdf
Propre-liturgique-des-martyrs-de-BulgarieTélécharger
SOURCE : https://jpic-assumpta.org/index.php/2021/11/10/bienheureux-kamen-payel-et-josaphat/
LES TÉMOINS
ASSOMPTIONNISTES
LES BIENHEUREUX MARTYRS
DE LA FOI EN BULGARIE
Le 11 novembre 1952, à
23h30, dans la prison centrale de la ville de Sofia, capitale de la Bulgarie,
trois religieux assomptionnistes bulgares, les Pères Kamen Vitchev, Pavel
Djidjov et Josaphat Chichkov, étaient fusillés. En même temps qu'eux un évêque
bulgare, passionniste, Eugène Bossilkov, était lui aussi fusillé. Une sentence
tombée le 3 octobre, condamnant à mort les quatre hommes lors d'un procès monté
de toutes pièces pour accusation d'espionnage au profit du Vatican, de
tentative de complot et de valets du capitalisme.
Le pape Jean-Paul II a
béatifié Mgr Bossilkov à Rome le 15 mars 1998; il s’est ensuite rendu à Plovdiv
en Bulgarie, pour y béatifier les trois martyrs assomptionnistes le 26 mai 2OO2
Il souligna le symbole œcuménique fort, constitué par l’appartenance de ces
martyrs aux deux rites, latin et byzantin, des chrétiens de ce pays, premier
État slave christianisé (864) et qui donna aux Slaves leurs plus ardents
évangélisateurs: les deux saints frères Cyrille et Méthode.
Qui sont les trois
martyrs ?
Kamen Vitchev (1893-
1952)
Né le 23 mai 1893, à Srem
en Bulgarie, dans une famille paysanne très chrétienne, dont deux des six
garçons deviendront prêtres assomptionnistes, le petit Kamen Vitchev fut
baptisé sous le prénom de (Petar) Pierre et ne changea son prénom en Kamen,
comme c'était alors la coutume dans la Congréation des Assomptionnistes, qu'à
son entrée au noviciat à Gempe en Belgique le 18 septembre 1910.
Il avait précédement
suivi les cours du petit séminaire de Karagatch, près d'Andrinople et de
Phanaraki, sur la rive asiatique de la mer de Marmara. Au sortir du noviciat,
le jeune Karnen, jugé pieux, sérieux et travailleur, est envoyé à Louvain, en
Belgique, pour ses études de philosophie et de théologie, des études qui seront
entrecoupées par des stages d'enseignement au collège St Augustin de Plovdiv et
à l'alumnat (petit séminaire) de Koum Kapou.
Il est ordonné prêtre à
Constantinople le 22 décembre 1921, dans le rite oriental. De retour en
Europe, il fera des études de théologie à Strasbourg et à Rome... Il obtient
son doctorat en théologie à Strasbourg en 1929. Excellent connaisseur de
l'histoire de l'Eglise en Bulgarie, il publie plusieurs études dans la revue
"Echos d'Orient".
A partir de 1930, il est
nommé professeur de philosophie et préfet des études au Collège
Saint-Augustin de Plovdiv jusqu'à la fermeture du collège par les autorités
communistes le 2 août 1948. Tous les élèves du P. Kamen se souviennent de lui
avec émotion, respect, reconnaissance. Il est vrai que ce grand collège
assomptionniste était devenu le fleuron de l'Intelligentsia bulgare. Il
accueillait sans distinction des jeunes orthodoxes, catholiques, arméniens,
juifs et musulmans. Tous vivaient en parfaite harmonie sans renier leur foi.
C'était une réussite oecuménique extraordinaire. Un tel établissement qui
faisait par ailleurs honneur à la culture française tomba vite dans le
collimateur du régime communiste.
Le collège fermé, le
P.Kamen devient Supérieur du séminaire de Plovdiv où se sont regroupés,
sous le même toit, quinze religieux cinq étudiants en théologie et quatorze
séminaristes. En 1949, tous les religieux étrangers sont expulsés de Bulgarie
et le P. Kamen est nommé Vicaire provincial des Assomptionnistes bulgares.. Ils
sont 20 et ils prennent en charge cinq paroisses de rite oriental et quatre
paroisses de rite latin.
Mais les difficultés
s'accumulent. Tous sont étroitement surveillés par la police. Les
préocupations financières s'aggravent. Un assomptionniste, le P. Assen
Tchonkov, est arrêté en août 1950.
Dans une lettre écrite au
Supérieur général des Assomptionnistes, le P. Gervais Quenard, le 24 novembre
1949, le P. Kamen Vitchev pressent un avenir terrible: "le rideau de
fer devient de plus en plus imperméable. Sans doute prépare-t-on les dossiers
pour le procès des curés catholiques qui auront le même sort que les pasteurs
protestants lorsque le moment opportun sera venu".
Il est arrêté dans la
nuit du 4 juillet 1952 en même temps que le P. Joseph Djidjov.
Assomptionniste de grande
foi, fervent, fidèle, éducateur estimé et respecté, éloquent, à l'esprit très
clair, formateur de prêtres, au service de l'unité de l'Eglise, attentif aux
autres, le P. Kamen avait un tel rayonnement et une telle responsabilité dans
l'Eglise de Bulgarie, qu'il était pour les communistes, l'homme à abattre, la
cible de leur haine. Et tout sera fait, au cours du procès, pour détruire sa
personnalité.
Pavel Djidjov (1919 -
1952)
Arrêté lui aussi dans la
nuit du 4 juillet en même temps que le P. Kamen Vitchev, Pavel Djidjov était le
plus jeune. Il n'avait que 33 ans.
Né le 19 juillet 1919 à
Plovdiv, l'ex-Philippoli, dans une famille catholique de rite latin, il fut
baptisé dès le 2 août sous le nom de Joseph avant de prendre un nouveau prénom
Pavel (Paul) en entrant au noviciat des Assomptionnistes le 2 octobre 1938 au
noviciat de Nozeroy, dans le Jura.
Tout jeune, il avait
manifesté le désir de devenir prêtre. Entré au séminaire des
Assomptionnistes, il poursuit chez eux au collège St Augustin de Plovdiv ses
études secondaires. Il y est noté comme bon élève, fort en mathématiques, vif,
sportif dans le club devenu depuis lors le "Locomotiv" de Plovdiv.
Après son noviciat, il
fait ses études de théologie en France pendant la deuxième guerre mondiale
au scolasticat de Lormoy, près de Paris. La vie est rude alors et l'on ne mange
pas à sa faim. Aussi prend-il l'initiative d'élever quelques moutons pour
améliorer l'ordinaire des étudiants.
Mais pour des raisons de
santé, en 1942, il retourne en Bulgarie où il termine ses études de théologie
et est ordonné prêtre dans le rite latin le 26 janvier 1945 à Plovdiv.
Il poursuit des études
d'économie et de sciences sociales, est professeur au collège de Varna où
il est surveillé de près par la police car il a beaucoup d'influence sur les
étudiants. Il est ensuite nommé, en 1945, économe du Collège St-Augustin de
Plovdiv jusqu'à ce que le collège soit fermé par les communistes en août 1948.
Les religieux assomptionnistes bulgares sont alors dépourvus de toutes
ressources.
Les Assomptionnistes
français tentent de les aider en leur envoyant de l'argent par
l'intermédiaire de la Légation de France.
En juin 1952, le P.
Pavel, commentant dans une lettre les arrestations et les condamnations de
plusieurs prêtres écrit : "Que la volonté de Dieu soit faite : nous
attendons notre tour". Le mois suivant, il était arrêté.
Tous ceux qui l'ont connu
appréciaient sa piété, son sens de l'humour, sa foi profonde, son esprit
oecuménique, son intrépidité face aux communistes, n'hésitant pas à rencontrer
les autorités pour défendre les biens de l'Eglise, visitant le Père
assomptionniste Assen Tchonkov incarcéré à la prison de Sofia et demandant aux
gardiens d'alléger son sort.
Josaphat Chichkov (1884-
1952)
Des trois martyrs
assomptionnistes, Robert -Matthieu Chichkov (qui comme assomptionniste, prendra
le prénom de Josaphat) était le plus âgé.
Né à Plovdiv, le 9
février 1884, dans une famille nombreuse de catholiques latins très fervents,
il entra au petit séminaire assomptionniste de Karagatch (Andrinople) à l'âge
de 9 ans. Il y fit toutes ses études primaires et secondaires jusqu'en 1899.
Il n'a que 16 ans quand
il entre au noviciat assomptionniste de Phanaraki, en Turquie, le 24 avril
1900. Il est ordonné prêtre le 11 juillet 1909 à Malines, en Belgique,
après avoir fait ses études de philosophie et de théologie à Louvain.
De retour en Bulgarie, où
il sera successivement professeur au Collège Saint-Augustin de Plovdiv, au
collège Saint- Michel de Varna, Supérieur du petit séminaire "Saints
Cyrille et Méthode" de Yambol et aussi curé de la paroisse latine de
Yambol tout en assurant l'aumônerie des Soeurs Oblates de l'Assomption, puis de
nouveau à Varna de 1937 à son arrestation en décembre 1951, par la milice
communiste.
C'était un homme
débordant d'activités, d'une très grande érudition, bon musicien, bon
prédicateur, bon éducateur, de tempérament jovial et plein d'humour. A l'affût
du progrès, il avait installé dès 1932, au séminaire de Yambol un récepteur
radio et un appareil de projection de films "Pathé -Baby". A Varna,
il crée un foyer franco-bulgare qui comptera plus de 150 membres.
Il accueillait souvent
Mgr Roncalli (le futur Jean XXIII) alors Visiteur apostolique en Bulgarie qui
venait là pour se reposer.
Dans une lettre de 1930,
il écrit: "Nous cherchons à faire de notre mieux tout ce qu'on attend de
nous en vue de nous sanctifier sans en avoir l'air". Une petite phrase qui
résume bien sa vie.
SOURCE : https://www.assumptio.org/fr/qui-sommes-nous/les-temoins-assomptionnistes
APOSTOLIC VISIT OF HIS HOLINESS POPE JOHN PAUL II
TO AZERBAIGIAN AND BULGARIA
Beatification of the Servants of God:
Kamen Vitchev
Pavel Djidjov
Josaphat Chichkov
26 May 2002
At Plovdiv, on Sunday, 26
May, the Solemnity of the Holy Trinity, the Holy Father beatified three
Assumptionist priests (Augustinians of the Assumption), Kamen Vitchev, Pavel
Djidjov and Josaphat Chichov as martyrs for the faith. As the Communist
archives now reveal, their martyrdom took place at the hands of a firing squad
on 11 November 1952 at 11: 30 p.m. in the central prison of Sofia,
Bulgaria. With them the Passionist Bishop of Nicopoli, Blessed Eugene Bossilkov
was also shot. Fr Kamen Vitchev was ordained for the Eastern Rite, Frs Pavel
Djidjov and Josaphat Chichov were ordained for the Latin Rite. All three were
known for their talents in the field of the education of the young, ability to
generate vocations, and one showed great skill in the the formation of future
priests and religious. They also knew how to write and placed articles in
Catholic and other magazines. They were also friends of the Apostolic Visitator
of the time, Archbishop Roncalli, now Blessed John XXIII. On account of their
influence, they were singled out by the Communists for special attention. Their
example of faith and constancy in the face of suffering and imprisonment are
well remembered by their students (Catholics, Orthodox, Jews and Muslims
alike), parishoners, the religious who knew them, and by their prison
companions.
Kamen Vitchev was
born in Strem, Diocese of Thrace (department of Bourgas) in Bulgaria on 23 May
1893. His parents belonged to the Eastern Rite Church. He was baptized Peter.
He attended school in Strem and in 1903 was accepted into the grammar school of
Kara-Agatch in Adrianopoli where he continued his studies until 1907, when he
moved to Phanaraki (on the outskirts of Istanbul) and remained there until
1909. On 8 September 1910 he began his novitiate with the Augustinians of the
Assumption (Assumptionists) in Gemp and received the name "Kamen". He
made his final profession in 1912 in Limperzberg. He began his ecclesiastical
studies that same year and in 1918 he was made professor at the College of St
Augustine in Plovdiv and then at the Little Seminary of Koum Kapou in Istanbul.
In 1920 he returned to Louvaine to complete his studies and the following year
he was made professor of theology in Kadiköy where he taught until 1925. On 22
December 1921 at Kadiköy (a suburb of Istanbul), he was ordained priest in the
Eastern Rite.
In 1927 he went to Rome
and Strasbourg to continue his studies and in 1929 he obtained a doctorate in
theology. In 1930 he went back to the College of St Augustine in Plovidiv,
Bulgaria, where he was eventually college rector, dean of studies, and lecturer
in philosophy until the Communists closed the school on 2 August 1948. Fr Kamen
had a seemingly "severe" nature, and he governed with authority; his
students, however, had a deep respect for him. He did much for ecumenism and
interreligious dialogue, and welcomed to the school all believers without
distinction; Orthodox, Catholic, Armenian, Jews and Muslims lived together in
perfect harmony.
He was often asked to
give lectures on issues regarding young people and social life. He wrote
articles for the magazine Istina and for the "Review of
Byzantine Studies". He also published numerous articles for scientific
newspapers and magazines, using different "pen-names". In 1948, when
the college was closed by the government authorities, Fr Kamen was named
superior of the Seminary of Plovdiv. In 1948 when all foreign religious were
expelled from Bulgaria, he was appointed Provincial Vicar of the Bulgarian
Assumptionists. There were twenty of them; they staffed five Eastern Rite
parishes and four Latin parishes. In a letter sent to the Superior General, Fr
Kamen foresaw a terrible future: "The Iron Curtain becomes
increasingly thick, without doubt, they are preparing dossiers on Catholic
priests ... ". On 4 July 1952 he was arrested, accused of heading a
Catholic conspiracy against the State. There was no news of his whereabouts
until on 20 September when the newspapers published an accusation against a
list of 40 people condemned as "spies for the Vatican and the French and
conspirators, seeking to foment an imperialist war against the USSR, Bulgaria
and the Popular Democracies". Fr Kamen was on this list as the organizer
of the conspiracy.
Pavel Djidjov was
born on 19 July 1919 in Plovdiv, Bulgaria, of Latin Rite parents. His baptismal
name was Joseph. From 1926-1930 he attended the Assumptionist St Andrew's
School. From 1931-1938 he continued his studies at the College of St Augustine
in Plovdiv. On 2 October 1938, he entered the Assumptionist novitiate of
Nozeroy, Jura, France, where he took the name of Pavel.
On 8 September 1942 he
made his final vows. He was an outgoing young man, athletic and practical with
a good sense of humour. He dedicated most of his time to the education of young
people. After his vows, he had to return to Bulgaria because of illness, and
remained there doing his theology studies outside of class. He was ordained a
priest for the Latin Rite on 26 January 1945 in the Cathedral of Plovdiv. He
moved to Varna, on the Black Sea, where he taught and continued his studies in
business management and social sciences. He was made treasurer of the College
of St Augustine when Fr Kamen was rector and stayed there until the college was
closed in 1948. In Varna he was active among the students and did not hide his
anti-Communist sentiments; for this reason he was closely observed by secret
service agents. In 1949 he was made treasurer and procurator of the Bulgarian
Assumptionists and showed great courage in defending the rights of his
Congregation and of the Church. At the time the Assumptionists were without
funds; their colleagues the French Assumptionists tried to send money through
the French Ambassador. A month before his arrest, Fr Pavel commented on the
arrest and condemnation of several priests and wrote: "May God's
will be done. We await our turn". On the night of 4 July 1952 he was
arrested together with Fr Kamen and in September his name was on the list of
the 40 persons accused of espionage against the People's Republic.
Josaphat Chichov was
born on 9 February 1884 in Plovdiv, Bulgaria. He was baptized Robert Matthew
and belonged to a large family of fervent Latin Rite Catholics. He did his
studies at the school of Kara-Agatch from 1893-1899. When he was nine years
old, he entered the minor seminary of the Assumptionists of Kara-Agatch. On 29
April 1900 he began his novitiate and was given the name "Josaphat".
In 1901 he was made teacher at Kara-Agatch and in 1902 at Varna, where he
directed the college's musical band and wrote articles for Bulgarian magazines.
In 1904 his superiors sent him to Louvain, Belgium, where by 1909 he completed
his studies in philosophy and theology. On 11 July 1909, at Malines, Belgium,
he was ordained priest for the Latin Rite. Back in Bulgaria, he taught at St
Augustine College, Plovdiv, and then at St Michael College, Varna. He was also
superior of Sts Cyril and Methodius Seminary in Yambol. He served as parish
priest of the Latin parish in Yambol and was chaplain of the Oblate Sisters of
the Assumption. Then he returned to Varna and served there until he was
arrested in December 1951 by the Communist militia.
He was a man who was full
of energy, a man of great erudition who quoted the famous Protestant and
Catholic exegetes of the era, a fine musician, a great preacher and a good
educator with a fine sense of humour. He had one of the first typewriters with
Cyrillic characters, a record player and a film projector to show Pathé-Baby
newsreels. He expanded the seminary to take thirty seminarians for both rites,
the Latin and of the Byzantine-Slavonic Rite. He celebrated the liturgy one
week in Latin and the next in Slavonic. In order to cope with financial needs,
he organized collection campaigns and earned money teaching French to teachers,
civil servants and officers of the Bulgarian Army. At Varna he started the
"St Michael French-Bulgarian Circle" that had more than 150 members,
most of them students of Advanced Business Studies, since the town was a port
on the Black Sea. He was often the host of Bishop Roncalli who liked to drop
into the Seminary for a rest. In 1949 he became parish priest at the Latin
parish of Varna. He worked hard in the parish while writing the articles that
were published in Poklonnik (the Pilgrim), a magazine for
Catholic Bulgarians. The priests also introduced the devotion to the Sacred
Heart in the families. He was arrested in December 1951 and there was no news
of his whereabouts for a year. On 16 September 1952 his name was on the list
when the act of accusation against the 40 accused was published. His life could
be summed up in a short sentence in a letter he wrote in 1930: "We
seek to do as well as we can in order to sanctify ourselves without seeming to
do so".
***
The trial of the 40
Bulgarian Catholic priests, religious and laity, including these three martyrs,
began on 29 September 1952 in Bulgaria's Supreme Court in Sofia. Among them was
also Blessed Eugene Bossilkov, Passionist, and Bishop of Nicopoli, who was
beatified by Pope John Paul II on 15 March 1998. The prisoners were abused and
tortured, the recipients of an "act of accusation against the Catholic
Organization of Conspiracy and Espionage in Bulgaria". The allegation
accused them of being "organized and directed ever since 9 September 1944,
an organization whose objective was to invert, undermine, and weaken the popular
democratic power through a coup d'Etat, insurrection, revolts, terrorist acts,
crimes, and foreign armed interventions".
They were also declared
"members of an espionage and conspiracy organization, in several of the
country's cities, preparing an imperialist war against the USSR, Bulgaria and
other countries of popular democrary". The sentence, announced on 3
October 1952, eve of the opening of the 19th Congress of the Soviet Communist
Party in Moscow, declared the three Assumptionist religious "guilty of
having organized and directed in Bulgaria, since 9 September 1944 until the
summer of 1952, a clandestine organization, a secret service agency of the Pope
and of imperialists", and condemned them "to death by a firing squad
with privation of their rights, confiscating all their properties in benefit of
the State".
On 19 September 1995 the
process was begun for the cause of the martyrdom of the three Assumptionists.
Many years of silence passed before it was known whether those condemned had
been executed and where they were buried. It was only after the fall of the
Berlin wall (November 1989) and the opening up of the archives of the fallen
Communist regimes that researchers could discover that they had been shot on 11
November 1952 in the central prison of Sofia and piece together what happened
to them after their arrest. The Exarch emeritus who was in jail at the time is
still living as are many former students.
EUCHARISTIC CELEBRATION -
BEATIFICATIONS
HOMILY OF THE HOLY FATHER
1. "To you be praise and glory for
ever!"
A few moments ago we sang
these words in the Responsorial Psalm. Our assembly, dear brothers and sisters,
has come together today, on the Lord's Day, to celebrate the grandeur and
the holiness of our God and to profess the faith of the Church.
The descent of the Holy
Spirit on Pentecost is the crowning of the cycle of events by which God, in
successive historical stages, came to meet men and women and offered them the
gift of salvation. The Liturgy invites us today to go back to the supreme
Source of this gift: God, Father, Son and Holy Spirit, the Most Holy Trinity.
2. The Old
Testament emphasizes that God is one. In the First Reading we heard
God proclaim before Moses: "The Lord, the Lord, a God merciful and
gracious, slow to anger and abounding in steadfast love and faithfulness"
(Ex 34:6). Moses, for his part, exhorts his people: "Hear, O Israel,
the Lord our God is one Lord" (Dt 6:4).
The New
Testament reveals to us that the one God is Father, Son and Holy
Spirit: one divine nature in three Persons, perfectly equal and really
distinct. Jesus names these Persons explicitly, when he orders the Apostles to baptize
"in the name of the Father and of the Son and of the Holy Spirit"
(Mt 28:19).
The whole New Testament
is one continuous and explicit proclamation of this mystery which the
Church, the faithful guardian of the word of God, has always proclaimed, explained
and defended. For this reason we too say to God, Most High and Omnipotent,
Father, Son and Holy Spirit: "To you be praise and glory for ever!".
3. With the Apostle Paul,
I invoke upon everyone "the grace of the Lord Jesus Christ and the love of
God and the fellowship of the Holy Spirit" (2 Cor 13:14). With
particular affection I greet you, dear brothers and sisters, sons and
daughters of the Catholic Church, assembled here with your Bishops from the
Dioceses of Sofia-Plovdiv and Nicopoli and from the Apostolic Exarchate for the
faithful of the Byzantine-Slav rite. I thank the Pastor of this Particular
Church, Bishop Gheorghi Jovev, for his words of welcome and I offer cordial
greetings to my Brothers in the Episcopate, Bishop Christo Proykov, President
of the Episcopal Conference, and Bishop Petko Christov, Bishop of Nicopoli. I
also greet the Cardinals and Bishops who have come from nearby countries in
order in order to share this day of celebration with the Church in Bulgaria.
I would like to address a
particular greeting to His Eminence Arsenij, the Orthodox Metropolitan of
Plovdiv, who with exquisite thoughtfulness has wished to take part in the
celebration of this holy Liturgy; I thank him most sincerely for the cordial
words which he addressed to me at the beginning of the celebration. With him I
greet in the Lord all the faithful of the Bulgarian Orthodox Church who have
joined us. Their presence here is a most welcome sign of
brotherhood, giving us a foretaste in hope of the joy of full unity, when
it will be granted us to celebrate together the Eucharistic Sacrifice, memorial
of the Death and Resurrection of the Lord.
I also wish to greet with
respect the followers of Islam, who also worship, although in a different way,
the One and All-powerful God.
Finally, I greet the
civil authorities who honour us by their presence. I thank them for their help
in making possible my visit to Bulgaria.
4. God, One and Three, is
present in his people, the Church. We are baptized in the name of the Father
and of the Son and of the Holy Spirit; in this same name the other Sacraments
are administered. In a special way the Mass, "the centre of all Christian
life", is characterized by the remembrance of the Divine Persons: the
Father to whom the offering is made; the Son, priest and victim of the
sacrifice; the Holy Spirit, invoked to change the bread and wine into the Body
and Blood of Christ and to make those who partake of them one body and one
spirit.
The life of Christians is
completely directed towards this mystery. The success of our journey here below
depends on our faithful response to the love of the Father and the Son and the
Holy Spirit.
This truth was ever
before the eyes of the three Assumptionist priests whom today I have
the joy of beatifying. The cause for which Fathers
Kamen Vitchev, Pavel Djidjov and Josaphat Chichkov did not hesitate to
give their lives was their faith in God, Father, Son and Holy Spirit; it was
love of Christ, the Incarnate Son of God, to whom they gave themselves
unreservedly in the service of his Church.
Father Josaphat Chichkov
declared: "We seek to do as best we can everything that is expected of us
in order to become holy", and he added: "The most important thing is
to draw near to God by living for him; everything else is secondary".
Several months before the infamous trial which condemned them to death together
with Bishop Bossilkov, foreseeing in some way what awaited them, Father Kamen
Vitchev wrote to his Provincial Superior: "Obtain for us by prayer the
grace of being faithful to Christ and to the Church in our daily life, so that
we may be worthy of bearing witness when the time comes". And Father Pavel
Djidjov said: "We await our turn: may God's will be done".
5. In thinking of the
three new Beati, I also feel in duty bound to honour the memory of
the other confessors of the faith who were sons and daughters of
the Orthodox Church and who suffered martyrdom under the same Communist
regime. This tribute of fidelity to Christ brought together the two
ecclesial communities in Bulgaria, even to the supreme witness. "This
gesture cannot fail to have an ecumenical character and significance. Perhaps
the most convincing form of ecumenism is the ecumenism of the saints and of the
martyrs. The communio sanctorum speaks louder than the things which
divide us" (Tertio
Millennio Adveniente, 37).
How could that communion
not already be perfect, when it is realized "in what we all consider the
highest point of the life of grace, martyria unto death"? (Ut
Unum Sint, 84). Is this not "the truest communion possible with Christ
who shed his Blood, and by that sacrifice brings near those who once were far
off (cf. Eph 2:13)"?
6. The courageous
fidelity in the face of suffering and imprisonment shown by Fathers Josaphat,
Kamen and Pavel was acknowledged by their former students - Catholics,
Orthodox, Jews and Muslims -, by their parishioners, the members of their
religious communities, and their fellow prisoners. By their dynamism, their
fidelity to the Gospel, their selfless service to the Nation, the new
Beati stand out as models for Christians today, especially for Bulgaria's young
people, who are looking to give meaning to their lives and who wish to follow
Christ whether as laypersons, in religious life or in the priesthood.
May the special
commitment with which the new Beati encouraged candidates to the
presbyterate be an incentive for everyone: I exhort the local Church in
Bulgaria to consider seriously the possibility of re-establishing a
Seminary in which young men, by means of a solid human, intellectual and
spiritual training, can prepare themselves for the ministerial priesthood in
the service of God and their brothers and sisters.
7. The mystery of the
Trinity reveals to us the love which is in God, the love which is God himself,
the love with which God loves all men. "God so loved the world that he
gave his only Son, that whoever believes in him should not perish but have
eternal life" (Jn 3:16). The Crucified and Risen Son, for his part,
has sent in the Father's name the Holy Spirit, to nourish in the hearts of
believers the desire for and the expectation of eternity.
The new Beati actively
experienced this expectation, and they now enjoy the all-satisfying
contemplation of the Most Holy Trinity. Let us entrust ourselves to their
intercession by praying, in the words of the Byzantine Liturgy (Sext, Dismissal
Prayer):
"Eternal God, you
dwell in inaccessible light...
Protect us who put our hope in you,
fill us with your divine and august grace.
For yours is the power, yours the majesty, might and glory,
Father, Son and Holy Spirit,
now and for ever.
Amen".
Copyright © Dicastero per
la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana
Monument
to Kamen Vitchev, Plovdiv
Паметник
на Камен Вичев в Пловдив
Also
known as
Peter Vitchev
Profile
Born to a pious, orthodox
Eastern Rite family, Peter was educated in
Strem (in modern Austria)
and Adrianopolis (modern Edirne, Turkey). He joined the Congregation
of the Assumption on 8
September 1910 in
Gemp, taking the name Kamen. Professor at
the College of
Saint Augustine in Plovdiv, Bulgaria in 1918. Teacher at
the Little Seminary of
Koum Kapou in Istanbul, Turkey. Professor of theology in
Kadiköy, Turkey in 1920. Ordained in
the Eastern rite on 22
December 1921.
Kamen studied in Rome, Italy,
and in Strasbourg, France,
and received his doctorate in theology in 1929.
He returned to the College of
Saint Augustine in Plovidiv in 1930 where
he served as teacher, college rector, dean of studies,
and lecturer in philosophy.
He was known as a stern authority figure who expected much from his students;
they responded, academic standards were high, and he received great respect.
Along with his work, he wrote for
several magazines on matters relating to science and religion, often using pen
names.
On 2 August 1948 the Communists closed
the College,
and Father Kamen
was named superior of the seminary of
Plovdiv. When the Communists expelled
all the foreign religious later
that year, Kamen was chosen as Provincial Vicar of the Bulgarian Assumptionists. Arrested by
the government on 4 July 1952 for
the anti-state
offense of being a priest.
He was accused of leading a Catholic conspiracy
against the Communists,
and was martyred.
Born
23 May 1893 at
Strem, diocese of
Tracia, Burgas region, Bulgaria
shot 11.30pm
on 11
November 1952 by
a Bulgarian Communist firing
squad
23 April 2002 by Pope John
Paul II
26 May 2002 by Pope John
Paul II at Plovdiv, Bulgaria
Additional
Information
Homily at
the beatification of
Blessed Kamen
books
Our Sunday Visitor’s Encyclopedia of Saints
other
sites in english
fonti
in italiano
MLA
Citation
“Blessed Kamen
Vitchev“. CatholicSaints.Info. 27 June 2022. Web. 11 November 2022.
<https://catholicsaints.info/blessed-kamen-vitchev/>
SOURCE : https://catholicsaints.info/blessed-kamen-vitchev/
Also
known as
Josef Dzidzov
Profile
Joined
the Congregation of the Assumption in 1926. Studied at
Saint Augustine College,
Plovdiv, Bulgaria from 1931 to 1938. Studied theology and philsophy in
Lormoa from 1938 to 1942. Ordained on 26 January 1945 at
Plovdiv. Arrested at
the Assumptionist seminary at
Plovdiv on 4 July 1952 by
the Communist government
for the anti-state
crime of being a priest. Martyred.
Born
19 July 1919 in
Plovdiv, diocese of
Plovdiv, Bulgaria as Josef
Dzjidzjov
shot 11.30pm
on 11
November 1952 by
a Bulgarian Communist firing
squad
23 April 2002 by Pope John
Paul II (decree of martyrdom)
26 May 2002 by Pope John
Paul II at Plovdiv, Bulgaria
Additional
Information
Homily at
the beatification of
Blessed Pavel
other
sites in english
sitios
en español
Martirologio Romano, 2001 edición
fonti
in italiano
MLA
Citation
“Blessed Pavel
Dzidzov“. CatholicSaints.Info. 27 June 2022. Web. 11 November 2022.
<https://catholicsaints.info/blessed-pavel-dzidzov/>
SOURCE : https://catholicsaints.info/blessed-pavel-dzidzov/
Also
known as
Josaphat Siskov
Rober Matej Siskov
Profile
Joined
the Congregation of the Assumption at age 16 on 29 April 1900. Priest. Arrested by
the Communist government
in December 1951 for
the anti-state
offense of being a priest. Martyr.
Born
9
February 1884 at
Plovdiv, Bulgaria
shot 11.30pm
on 11
November 1952 by
a Bulgarian Communist firing
squad
23 April 2002 by Pope John
Paul II
26 May 2002 by Pope John
Paul II at Plovdiv, Bulgaria
Additional
Information
Homily at
the beatification of
Blessed Pavel
other
sites in english
sitios
en español
Martirologio Romano, 2001 edición
fonti
in italiano
MLA
Citation
“Blessed Josaphat
Chichkov“. CatholicSaints.Info. 27 June 2022. Web. 11 November 2022.
<https://catholicsaints.info/blessed-josaphat-chichkov/>
SOURCE : https://catholicsaints.info/blessed-josaphat-chichkov/
Beato Pietro Vicev Sacerdote
e martire
Strem, Bulgaria, 23
maggio 1893 - Sofia, Bulgaria, 12 novembre 1952
Martirologio
Romano: A Sofia in Bulgaria, beati Pietro Vicev, Paolo (Giuseppe) Džidžov
e Giosafat (Roberto Matteo) Šiškov, sacerdoti della Congregazione degli
Agostiniani dell’Assunzione, che, ingiustamente accusati di tradimento sotto un
regime ateo e gettati in carcere in quanto cristiani, nel loro combattimento
mortale meritarono di ricevere la ricompensa di eternità dei fedeli discepoli
di Cristo.
Petâr Vicev nacque il 23 maggio 1893 nel villaggio bulgaro di Strem, in diocesi di Tracia e regione di Burgas, da genitori ortodossi. L’8 settembre 1910 entrò come aspirante nella Congregazione degli Assunzionisti presso Gemp in Belgio. Assunse così il nome religioso di Kamen. Nel 1912 iniziò gli studi teologici nella citta di Luven, che si protrassero sino all’estate 1918. Venne quindi nominato insegnante nel collegio Sant’Agostino di Plovdiv e poi nel piccolo seminario Kum-Kapu ad Instanbul. Proprio nell’antica Costantinopoli il 22 dicembre 1921 ricevette l’ordinazione presbiterale come sacerdote di rito orientale.
Dopo aver discusso la tesi in teologia nell’Università di Strasburgo nel 1930, Padre Kamen venne nominato professore di filosofia nel suddetto collegio Sant’Agostino. Fu sovente invitato a tenere lezioni sui temi riguardanti la gioventù e la vita pubblica. Collaborò con il giornale “Veritas” e la rivista “Le ricerche bizantine”.
Il 4 luglio1952 fu arrestato dalla milizia comunista e denunciato quale capo dello spionaggio cattolico che operava contro la sicurezza dello stato. Non si ebbero dunque più sue notizie sino al 20 settembre 1952, quando i giornali pubblicarono sulle prime pagine un atto di denuncia contro quaranta persone accusate di essere spie contro il potere pubblico e di svolgere spionaggio in favore dei servizi segreti francesi e della Santa Sede. Padre Kamen fu inserito nella lista come primo organizzatore di questo spionaggio.
Per lui ed i confratelli Pavel Djidjov e Josaphat Chichkov venne emessa la sentenza di morte il 3 ottobre 1952 e furono fucilati nella notte tra l’11 ed il 12 novembre 1952 a Sofia, capitale bulgara, insieme con il beato vescovo Eugenio Bossilkov. Il luogo della loro sepoltura nel cimitero della città non è mai stato scoperto. I tre sacerdoti martiri sono stati beatificati da Papa Giovanni Paolo II il 26 maggio 2002.
Autore: Fabio Arduino
SOURCE : http://www.santiebeati.it/dettaglio/91085
Beato Paolo
(Giuseppe) Dzidzov Sacerdote e martire
Plovdiv, Bulgaria, 19
luglio 1919 - Sofia, Bulgaria, 12 novembre 1952
Martirologio
Romano: A Sofia in Bulgaria, beati Pietro Vicev, Paolo (Giuseppe) Džidžov
e Giosafat (Roberto Matteo) Šiškov, sacerdoti della Congregazione degli
Agostiniani dell’Assunzione, che, ingiustamente accusati di tradimento sotto un
regime ateo e gettati in carcere in quanto cristiani, nel loro combattimento
mortale meritarono di ricevere la ricompensa di eternità dei fedeli discepoli
di Cristo.
Giuseppe Dzjidzjov nacque nella città bulgara di Plovdiv il 19 luglio 1919, da una famiglia cattolica di rito latino. Dal 1926 divenne allievo della scuola degli Assunzionisti Sant’Andrea nel suo paese natale. Dal 1931 al 1938 studiò nel collegio Sant’Agostino, sempre nella medesima città. Il 2 febbraio 1938 entrò finalmente come aspirante Assunzionista a Noseroa, in Francia, ed assunse il nome religioso di Pavel.
Studiò filosofia e teologia a Lormoa, nei pressi di Parigi, fino al 1942, anno in cui fece la sua professione perpetua.
Costretto poi da una malattia a rientrare in Bulgaria, continuò come studente irregolare gli studi teologici. Il 26 gennaio 1945 a Plovdiv ricevette l’ordinazione presbiterale come sacerdote di rito latino. Fu inviato a Varna per studiare economia e scienze sociali, allo scopo di delegargli in seguito le varie attività relative alle case e la gestione economica della missione. Padre Pavel, studente molto bravo ed attivo, esercitava una positiva influenza sui suoi compagni. Con coraggio non nascose mai le sue idee e convinzioni anticomuniste e quindi, proprio per questo, venne tenuto strettamente sotto controllo dai servizi segreti della nuova dirigenza bulgara.
I suoi superiori gli affidarono dunque l’incarico di economo del collegio Sant’Agostino in Plovdiv e più tardi economo del Vicariato Orientale. Seguito costantemente dalla milizia comunista, durante la notte del 4 luglio 1952 fu arrestato nel seminario assunzionista di Plovdiv, insieme con Padre Kamen Vicev. Pavel Dzjidjov figurava secondo nella lista dei denunciati.
Per lui ed i confratelli Kamen Vitchev e Josaphat Chichkov venne emessa la sentenza di morte il 3 ottobre 1952 e furono fucilati nella notte tra l’11 ed il 12 novembre 1952 a Sofia, capitale bulgara, insieme con il beato vescovo Eugenio Bossilkov. Il luogo della loro sepoltura nel cimitero della città non è mai stato scoperto. I tre sacerdoti martiri sono stati beatificati da Papa Giovanni Paolo II il 26 maggio 2002.
Autore: Fabio Arduino
SOURCE : http://www.santiebeati.it/dettaglio/91086
Beato Giosafat (Roberto Matteo) Siskov Sacerdote
e martire
Plovdiv, Bulgaria, 9
febbraio 1884 - Sofia, Bulgaria, 12 novembre 1952
Martirologio
Romano: A Sofia in Bulgaria, beati Pietro Vicev, Paolo (Giuseppe) Džidžov
e Giosafat (Roberto Matteo) Šiškov, sacerdoti della Congregazione degli
Agostiniani dell’Assunzione, che, ingiustamente accusati di tradimento sotto un
regime ateo e gettati in carcere in quanto cristiani, nel loro combattimento
mortale meritarono di ricevere la ricompensa di eternità dei fedeli discepoli
di Cristo.
Rober Matej Siskov nacque il 9 febbraio 1884 nella città bulgara di Plovdiv, l’antica Filippopoli, da una famiglia di convinti cattolici. All’età di nove anni, nel settembre del 1893, Rober Matej entrò nella scuola di Kara-Agac, nei pressi di Odrin. Il 29 aprile1900, a soli sedici anni, divenne aspirante Assunzionista a Fanarachi in Turchia ed assunse il nome religioso di Josaphat.
Nel 1904 soggiornò nella città di Luven per poter continuare i suoi studi filosofici e teologici e l’11 luglio 1909 fu ordinato sacerdote di rito latino. Dal 1914 sino al 1919, durante la Prima Guerra Mondiale, insegnò al collegio Sant’Agostino in Plovdiv. Nel mese di luglio del 1929 ricevette la nomina a direttore del piccolo seminario Santi Cirillo e Metodio nella citta di Jambol, ove studiavano allievi di ambo i riti, orientale e latino.
Aperto alle novità tecniche, Padre Josaphat fu il primo a Jambol a possedere ed usare la macchina da scrivere con caratteri cirillici. Inserì inoltre il cinema nella formazione degli allievi ed organizzò serate per i giovani, che grazie a lui poterono ascoltare il grammofono per la prima volta. Ospite privilegiato del seminario era Monsignor Angelo Giuseppe Roncalli, futuro Papa Giovanni XXIII, a quel tempo Visitatore Apostolico in Bulgaria: egli rimaneva sempre ammirato delle attività svolte dal seminario.
Nel 1937 Padre Josaphat venne nominato Superiore provinciale di Varna, ove rimase sino al termine della Seconda Guerra Mondiale. Nel 1948, quando i sacerdoti stranieri fu intimato di abbandonare la Bulgaria, divenne parroco di Varna. In questa città fu arrestato dalla milizia comunista nel dicembre del 1951. Per quasi un anno gli Assunzionisti non ebbero nessuna sua notizia, sino a quando i giornali non pubblicarono un atto di denuncia contro quaranta persone, tutte denunciate per spionaggio e cospirazione contro il “Potere del popolo”. Tra loro figurava appunto anche il nome di Padre Josaphat Siskov, citato quale “una delle più vecchie spie”.
Per lui ed i confratelli Kamen Vitchev e Pavel Djidjov venne emessa la sentenza di morte il 3 ottobre 1952 e furono fucilati nella notte tra l’11 ed il 12 novembre 1952 a Sofia, capitale bulgara, insieme con il beato vescovo Eugenio Bossilkov. Il luogo della loro sepoltura nel cimitero della città non è mai stato scoperto. I tre sacerdoti martiri sono stati beatificati da Papa Giovanni Paolo II il 26 maggio 2002.
Autore: Fabio Arduino
SOURCE : http://www.santiebeati.it/dettaglio/91087
VIAGGIO
APOSTOLICO DI SUA SANTITÀ GIOVANNI PAOLO II
IN AZERBAIJAN E BULGARIA
CELEBRAZIONE EUCARISTICA - BEATIFICAZIONI
OMELIA DEL SANTO PADRE
1. "A Te la lode e la gloria nei secoli!"
Così abbiamo cantato poc'anzi nel Salmo responsoriale.
La nostra assemblea, cari Fratelli e Sorelle, si raccoglie oggi, nel giorno del
Signore, per celebrare la grandezza e la santità del nostro Dio e per
professare la fede della Chiesa.
Con la discesa dello Spirito Santo nella Pentecoste è
giunto al suo coronamento il ciclo degli avvenimenti con cui Dio, per tappe
storiche successive, è venuto incontro agli uomini e ha offerto loro il dono
della salvezza. La liturgia ci invita oggi a risalire alla Fonte suprema
di questo dono: Dio Padre, Figlio e Spirito Santo, la Trinità Santissima.
2. L'Antico
Testamento sottolinea l'unità di Dio. Nella prima Lettura abbiamo
ascoltato Dio proclamare davanti a Mosè: "Il Signore, il Signore, Dio
misericordioso e pietoso, lento all'ira e ricco di grazia e di fedeltà"
(Es 34, 6). Mosè, per parte sua, ammonisce il suo popolo: "Ascolta,
Israele; il Signore è il nostro Dio, il Signore è uno solo" (Dt 6,
4).
Il Nuovo Testamento ci rivela che l'unico Dio è
Padre, Figlio e Spirito Santo: una sola natura divina in tre Persone,
perfettamente uguali e realmente distinte. Gesù le nomina espressamente,
ordinando agli Apostoli di battezzare "nel nome del Padre, del Figlio e
dello Spirito Santo" (Mt 28, 19).
Tutto il Nuovo Testamento è un continuo ed
esplicito annunzio di questo mistero, che la Chiesa, fedele custode della
Parola di Dio, ha sempre proclamato, spiegato, difeso. Perciò al Dio Altissimo
e Onnipotente, Padre, Figlio e Spirito Santo, anche oggi diciamo: "A Te la
lode e la gloria nei secoli!".
3. Augurando a tutti con l'apostolo Paolo "la grazia
del Signore nostro Gesù Cristo, l'amore di Dio e la comunione dello Spirito
Santo" (2 Cor 13, 13), saluto innanzitutto con affetto voi, cari
Fratelli e Sorelle, figli della Chiesa Cattolica, qui convenuti insieme
con i vostri Vescovi dalle diocesi di Sofia-Plovdiv e di Nicopoli e
dall'Esarcato Apostolico per i fedeli di rito bizantino-slavo. Ringrazio il
Pastore di questa Chiesa particolare, Mons. Gheorghi Jovcev, per le parole di
benvenuto che mi ha rivolto, ed estendo il mio saluto cordiale ai miei Fratelli
nell'Episcopato Mons. Christo Proykov, Esarca Apostolico e Presidente della
Conferenza Episcopale, e Mons. Petko Christov, Vescovo di Nicopoli. Saluto,
altresì, i Signori Cardinali e Vescovi venuti dai Paesi vicini per condividere
con la Chiesa che è in Bulgaria questo giorno di festa.
Un saluto particolare desidero rivolgere a Sua
Eminenza Arsenij, Metropolita ortodosso di Plovdiv, che con squisita
sensibilità ha voluto prendere parte alla celebrazione di questa Santa Liturgia
e lo ringrazio vivamente per le cordiali parole che mi ha indirizzato
all'inizio della celebrazione. Insieme con lui saluto nel Signore tutti i
fedeli della Chiesa Ortodossa di Bulgaria che si uniscono a noi. La loro
presenza qui è gradita testimonianza di fraternità, che ci fa pregustare
nella speranza la gioia della piena unità, quando ci sarà dato di celebrare
insieme il Sacrificio Eucaristico, memoriale della morte e risurrezione del
Signore.
Un pensiero rispettoso desidero poi rivolgere ai
fedeli dell'Islam, adoratori anch'essi, pur se in modo diverso, del Dio Unico e
Onnipotente.
Saluto infine le Autorità civili che ci onorano della
loro presenza e le ringrazio per il contributo efficace dato alla realizzazione
di questo mio viaggio in Bulgaria.
4. Iddio, Uno e Trino, è presente nel suo popolo, la
Chiesa. Nel nome del Padre, del Figlio e dello Spirito Santo riceviamo il
Battesimo; in questo stesso nome sono conferiti gli altri Sacramenti. In
particolare, la Messa, "centro di tutta la vita cristiana", è segnata
dal ricordo delle Persone divine: del Padre a cui si rivolge l'offerta; del
Figlio, sacerdote e vittima del sacrificio; dello Spirito Santo, invocato per
trasformare il pane e il vino nel corpo e sangue di Cristo e per fare dei
partecipanti un solo corpo e un solo spirito.
La vita del cristiano è tutta orientata verso questo
mistero. Dalla corrispondenza fedele all'amore del Padre, del Figlio e dello
Spirito Santo dipende la riuscita del nostro cammino quaggiù.
Avevano ben presente questa verità i tre
sacerdoti assunzionisti, che oggi ho avuto la gioia di ascrivere all'albo dei
Beati: la causa per la quale i Padri
Kamen Vitchev, Pavel Djidjov e Josaphat Chichkov non hanno esitato a
dare la vita è stata la fede in Dio Padre, Figlio e Spirito Santo, è stato
l'amore per Cristo, Figlio di Dio incarnato, al quale si sono donati senza
riserve nel servizio alla sua Chiesa.
Il Padre Josaphat Chichkov affermava: "Cerchiamo
di fare nel miglior modo possibile tutto quanto si attende da noi per poterci
santificare" e aggiungeva: "La cosa principale è giungere a Dio
vivendo per lui, tutto il resto è accessorio". Qualche mese prima
dell'infame processo che li condannò a morte insieme al Vescovo Bossilkov,
quasi prevedendo ciò che li attendeva, il Padre Kamen Vitchev scriveva al suo
Superiore Provinciale: "Ci ottenga con la preghiera la grazia di essere
fedeli a Cristo e alla Chiesa nella nostra vita quotidiana, per essere degni di
testimoniarlo quando verrà il momento". E il Padre Pavel Djidjov diceva:
"Aspettiamo il nostro turno: sia fatta la volontà di Dio".
5. Pensando ai tre nuovi Beati, sento il dovere di
rendere omaggio alla memoria degli altri confessori della fede, figli
della Chiesa Ortodossa, che sotto il medesimo regime comunista hanno subito il
martirio. Questo tributo di fedeltà a Cristo ha accomunato le due comunità
ecclesiali in Bulgaria fino alla testimonianza suprema. "Ciò non potrà
non avere anche un respiro ed una eloquenza ecumenica. L'ecumenismo dei santi,
dei martiri, è forse il più convincente. La communio sanctorum parla
con voce più alta dei fattori di divisione" (Tertio
millennio adveniente, 37).
Come potrebbe infatti non essere già perfetta la
comunione che si realizza "in ciò che tutti noi consideriamo l'apice della
vita di grazia, la martyria fino alla morte"? (Ut
unum sint, 84). Non è forse questa "la comunione più vera che ci sia
con Cristo che effonde il suo sangue e, in questo sacrificio, fa diventare
vicini coloro che un tempo erano lontani (cfr Ef 2, 13)"
(ibid.)?
6. La coraggiosa coerenza di fronte alla sofferenza e
alla prigionia dei Padri Josaphat, Kamen e Pavel è stata riconosciuta dai loro
ex-alunni - cattolici, ortodossi, ebrei, musulmani -, dai loro parrocchiani,
dai confratelli religiosi e dai compagni di pena. Con il loro dinamismo, la
loro fedeltà al Vangelo, il loro servizio disinteressato alla
Nazione, essi si propongono come modelli per i cristiani di oggi, specialmente
per i giovani di Bulgaria che cercano di dare un senso alla loro vita e
vogliono seguire Cristo nel laicato, nella vita religiosa o nel sacerdozio.
La speciale dedizione con cui i nuovi Beati hanno
accompagnato i candidati al presbiterato sia stimolo per tutti:
esorto la Chiesa locale che è in Bulgaria a considerare seriamente la
possibilità di istituire nuovamente un Seminario, nel quale i giovani,
attraverso una solida formazione umana, intellettuale e spirituale, possano
prepararsi al sacerdozio ministeriale per il servizio di Dio e dei fratelli.
7. Il mistero della Trinità ci rivela l'amore che è in
Dio, l'amore che è Dio stesso, l'amore con il quale Dio ama tutti gli uomini.
"Dio ha tanto amato il mondo da dare il suo Figlio unigenito, perché chiunque
crede in lui non muoia, ma abbia la vita eterna" (Gv 3, 16). Il
Figlio crocifisso e risorto, per parte sua, ha inviato nel nome del Padre lo
Spirito Santo, perché alimenti nel cuore dei credenti il desiderio e l'attesa
dell'eternità.
Questa attesa hanno vissuto attivamente i nuovi Beati,
che ora godono della contemplazione appagante della Trinità Santissima. Ci
affidiamo alla loro intercessione pregando con la Liturgia bizantina (Ora
sesta, preghiera del congedo):
Amen".
Che Dio benedica sempre la Bulgaria! Pace e progresso
al popolo bulgaro! Grazie!
Copyright © Dicastero per la Comunicazione - Libreria
Editrice Vaticana
ПРОПОВЕД НА СВЕТИЯ ОТЕЦ
1."На Теб, Боже, нека бъде слава във вековете!"
Така пяхме преди малко в Отпевния Псалм. Скъпи Братя и
Сестри, нашата общност се събира днес в Господния ден, за да отпразнува
величието и святостта на нашия Бог и за да изрази вярата на Църквата.
С изливането на Светия Дух на Петдесетница приключи цикъла
от събития, с които Бог, в последователни исторически моменти, се е
срещал с хората и им е предлагал дара на спасението. Днес Литургията ни
подканва да се отправим към възвишения Извор на този дар: Бог Отец, Син и
Свети Дух – Святата Троица.
2. Старият Завет подчертава Божието единство. В
Първото Четиво чухме как Бог говори на Мойсей: "Господ, Господ Бог,
човеколюбив и милосърден, дълготърпелив, многомилостив и истинен"
/Изх. 34, 6/. A Мойсей, от своя страна, увещава народа с думите:
"Слушай, Израиле, Господ, нашия Бог е Господ един"
/Втор. 6, 4/.
Новият Завет ни открива, че единствения
Бог е Отец, Син и Свети Дух: едно единствено Божествено естество в три Лица,
съвършено еднакви и реално разделени. Исус ги споменава явно, когато
заръчва на Апостолите да кръщават "в името на Отеца, Сина и Светия
Дух" /Матей 28, 19/.
Целият Нов Завет е едно постоянно и явно възвестяване
на тази тайна, която Църквата, като вярна пазителка на Божието Слово,
винаги е проповядвала, обяснявала и защитавала. Затова днес се обръщаме
към всемогъщия Бог, Отец, Син и Свети Дух, с думите: "На Tеб, Боже,
нека бъде слава във вековете!".
3. Като поздравявам всички с думите на Aпостол
Павел: "Благодатта на нашия Господ Исус Христос, любовта на Бога Отец и
общението на Светия Дух да бъде с всички вас" /2 Кор.13, 13/",
сърдечно поздравявам преди всичко вас, Братя и Сестри, чеда на Католическата
Църква, които дойдохте тук заедно с вашите Епископи от Софийско-Пловдивската
Епархия, Никополската Епархия и от Апостолическия Екзархия за
верните от Византийско-Славянски Обряд. Благодаря на Пастира на местната
Църква Монс. Георги Йовчев за думите, с които се обърна към
мен при посрещането, като отправям сърдечния си поздрав и към моите събратя в
Епископството: Монс. Христо Пройков – Апостолически Екзарх и Председател на
Епископската Конференция, и Монс. Петко Христов – Никополски Епископ. Също
така поздравявам Кардиналите и Епископите, дошли от близките Страни, за
да споделят с Църквата в България радостта от този празник.
Бих желал да отправя един особен поздрав към
Пловдивския Православен Митрополит, Негово Високопреосвещенство Епископ
Арсений, който любезно пожела да присъства на отслужването на тази
Божествена Литургия, като му благодаря за милите думи, с които се обърна
към мен в началото на това Богослужение. Заедно с него поздравявам
в Господа Игумена на Бачковския Манастир Епископ Наум, Ректора на
Пловдивската Православна Семинария Епископ Евлогий, както и всички верни на
Православната Църква в България, които се присъединяват в този момент към нас.
Тяхното присъствие тук е един, приет на драго сърце братски знак, който ни
кара да предусетим в надеждата радостта от пълното единение, благодарение на
което ще ни бъде позволено най-сетне да отслужваме Евхаристийното
Жертвоприношение, което е Възспоменание на Господните смърт и
възкресение.
С чувство на почит се обръщам към верните на Исляма,
обожаващи и те също, макар по различен начин, единствения
всемогъщ Бог.
Най-накрая поздравявам представителите на Държавната
Власт, чието присъствие ни прави чест, като им багодаря за резултатния
принос, без който нямаше да се осъществи това мое пътуване в България.
4. Господ, Един и Троичен, е присъстващ в Своя
народ – Църквата. Ние получаваме Кръщението в името на Отца, Сина и Светия Дух;
в същото това име ни се дават и другите Свети Тайнства. Святата Литургия, като
"център на целия християнски живот", е белязана по един особен начин
от спомена за Божествените Лица, а именно: Отеца, на Когото се принася жертвата;
Сина, Който е Жертвоприносител и Жертва; и Светия Дух, призоваван, за да
пресъщности хляба и виното в Тяло и Кръв Христови и за да направи
от участниците едно само тяло и един само дух.
Целият живот на християнина е белязан от тази
тайна. Успехът на земния ни път зависи от това дали ще
отговорим на Божията
любов.
Тримата Свещеници-Успенци, които днес с радост
причислих към лика на Блажените, познаваха много добре тази истина. Причината,
поради която Свещениците Камен Вичев, Павел Джиджов и Йосафат Шишков не се
поколебаха да пожертват живота си, беше вярата им в Троичния Бог,
любовта към въплътеният Божи Син Исус Христос, на Когото се посветиха
в безрезервна служба на Неговата Църква.
Отец Йосафат Шишков казваше: "Нека се стремим да
правим по най-добрия начин онова, което се очаква от нас, за да можем да
освещавяме", като добавяше: "Най-важното нещо е да достигнем до
Бога, живеейки заради Него – всичко друго е без значение". Няколко месеца
преди несправедливия процес, по време на който те бяха осъдени на смърт заедно
с Епископ Евгений Босилков, почти предвиждайки предстоящото изпитание, отец
Камен Вичев писа на своя Главен Предстоятел: "Придобийте за
нас с молитвата си багодатта да останем верни на Христос и на Църквата
във всекидневния си живот, за да бъдем достойни да станем Негови свидетели,
когато дойде момента". А отец Павел Джиджов казваше: "Очакваме да
дойде нашия ред: нека бъде волята Божия".
5. Когато си спомням за тримата нови Блажени,
чувствам подтик да отдам почит и на паметта на другите изповедници на вярата,
чеда на Православната Църква, които преживяха мъченичеството по време на
същия комунистически режим. Техният принос на вярност към Христос сближи двете
Църковни общности в България, достигнали до най-възвишеното свидетелство на
вярата. "Този факт не може да няма частица икуменическо измерение.
Икуменизмът на Светците и Мъчениците е може би по-убедителен от всичко
останало. Общението на Светците говори с по-силен глас от причините, довели до
разделението" /Тertio millenio adveniente, 37/.
И така, как е възможно да не съществува вече
съвършеното единение, осъществяващо се "в онова, което всички ние
наричаме връх на благодатния живот, тоест мъченичество до смърт"? /Ut unum
sint, 84/. Това не е ли може би "най-истинското единение с
Христос, Който пролива кръвта си и, в същото Свято Жертвоприношение,
прави близки всички онези, които преди бяха далечни
/срв. Еф. 2, 13/" /ibid./?
6. Смелата последователност на свещениците Йосафат,
Павел и Камен, въпреки страданията и затвора, беше призната от техните бивши
ученици – католици, православни, евреи и мюсюлмани –, от техните енорияши,
събратя и другари по съдба. Със своята активност, вярност към Евангелието,
безвъзмездно служение към Родината, те се представят като образци за
днешните християни, по-специално за българските младежи, които се стремят да
открият смисъла на живота си и желаят да следват Христос като миряни или като
богопосветени.
Особената отдаденост, с която новите Блажени придружаваха
кандидатите за Свещенство, нека бъде стимул за всички. Призовавам Църквата в
България да помисли сериозно над възможността за създаване на
Семинария, в която младежите да могат да се подготвят за Свещеници в
служба на Бога и ближния, чрез една солидно човешко, интелектуално и духовно
образование.
7. Тайната на Святата Троица ни открива Божията
любов, която е Самият Бог; любовта, с която Бог обича всички хора.
"Бог толкова обикна света, че отдаде Своя единороден Син, за може всеки,
който вярва в Него да не погине, но да има живот вечен" /Йоан 3, 16/.
Въкръсналият Син изпрати от Своя страна Светия Дух в името на Отеца, за
да вложи в сърцата на вярващите желанието и очакването на вечния живот.
Новите Блажени, които сега се радват на съзерцаването
на Святата Троица, живяха действително според това очакване. Нека
се поверим на тяхното застъпничество, както се молим във Византийската
Литургия /Шести час, отпуст/:
Амин
© Copyright 2002 - Libreria Editrice Vaticana
Copyright © Dicastero per la Comunicazione - Libreria
Editrice Vaticana
CHÂN DUNG BA VỊ TỬ ĐẠO
BULGARIA DÒNG ĐỨC MẸ LÊN TRỜI
13 November, 2019
Vào ngày Chúa nhật, ngày
26 tháng 5 năm 2002, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã đến Plovdiv (Bulgaria) để
phong chân phước cho ba vị tử đạo dòng Đức Mẹ Lên Trời. Ba tu sĩ đã bị chính
quyền nhà nước Bulgaria kết án tử hình vào ngày 3 tháng 10 năm 1952, với cáo trạng
(xin được trích nguyên văn) “phạm các tội vì đã thiết lập và điều hành ở
Bulgaria […] một tổ chức bí mật, một cơ quan thuộc mật vụ tình báo của Giáo
hoàng và của các đế quốc, nhằm mục đích là lật đổ và làm suy yếu chính quyền
dân chủ nhân dân thông qua một cuộc đảo chính, một cuộc nổi dậy, các hành động
khủng bố, tội phạm nguy hiểm và có sự can thiệp của nước ngoài “. Vào ngày 11
tháng 11 tiếp đó, lúc 11:30 tối, họ bị bắn cùng với Đức Giám mục Bossilkov
trong sân nhà tù trung tâm Sofia. Các ngài được chôn vùi trong một ngôi mộ tập
thể, thi thể của các ngài sẽ không bao giờ được tìm thấy.
Kamen Vitchev ( 1893-
1952 )
Sinh ngày 23 tháng 5 năm 1893, tại Srem, Bulgaria, trong một gia đình nông dân công giáo rất đạo đức. Trong số sáu cậu bé của gia đình này, có hai người sẽ trở thành linh mục dòng Đức Mẹ Lên Trời. Kamen Vitchev đã được rửa tội với tên gọi Petar (có nghĩa là Phêrô). Theo truyền thống của Dòng Đức Mẹ Lên Trời lúc đó, Petar đổi tên thành Kamen khi gia nhập Tập Viện tại Gempe, Bỉ quốc, vào ngày 18 tháng 9 năm 1910.
Trước đây Kamen đã từng
theo học ở tiểu chủng viện Karagach, gần Adrianople và Phanaraki, phía bờ Châu
Á của Biển Marmara. Cuối thời kỳ tập viện, chàng trai trẻ Kamen, được đánh giá
là ngoan đạo, nghiêm túc và chăm chỉ, được gửi đến Louvain, Bỉ quốc, để học triết
học và thần học. Những nghiên cứu của Kamen đã bị gián đoạn vì việc thực tập giảng
dạy tại trường Trung học Thánh Augustin ở Plovdiv và trường khơi
lửa ơn gọi ở Koum Kapou …
Kamen được thụ phong linh
mục tại Constantinople vào ngày 22 tháng 12 năm 1921, theo Lễ nghi Đông Phương.
Sau đó, cha Kamen trở lại Châu Âu để học thần học ở Strasbourg và Rôma … Cha
Kamen nhận bằng tiến sĩ thần học ở Strasbourg năm 1929. Cha là chuyên gia lịch
sử của Giáo hội ở Bulgaria, cha Kamen đã công bố nhiều nghiên cứu trên tạp chí
“Echos d’Orient” (Tiếng vọng Đông Phương).
Từ năm 1930, cha được bổ
nhiệm làm Giáo sư Triết học và Giám học trường Trung học Thánh Augustin ở
Plovdiv cho đến khi chính quyền cộng sản đóng cửa vào ngày 2 tháng 8 năm 1948.
Tất cả các học trò của Cha Kamen đều nhớ đến cha với tất cả sự xúc động, tôn trọng,
biết ơn. Quả thế, trường trung học vĩ đại này của dòng Đức Mẹ Lên Trời đã trở
thành lá cờ tiên phong của tầng lớp trí thức Bulgaria. Cha hoan nghênh đón nhận
tất cả, không phân biệt thanh niên Chính thống giáo, Công giáo, Armenia, Do
Thái hay Hồi giáo. Tất cả sống trong sự hòa hợp hoàn hảo mà không chối bỏ đức
tin của họ. Đó là một thành công đại kết phi thường. Thế nhưng cơ sở tuyệt vời
này nhanh chóng rơi vào tầm ngắm của thể chê Cộng sản Bulgaria với tội danh
liên hệ và tôn vinh văn hóa thực dân Pháp.
Sau khi trường trung học
bị đóng cửa, cha Kamen trở thành Bề trên của Chủng viện Plovdiv. Mọi người tập
trung dưới cùng một mái nhà, gồm mười lăm tu sĩ, năm sinh viên thần học và mười
bốn chủng sinh. Năm 1949, tất cả các tu sĩ ngoại quốc đều bị trục xuất khỏi
Bulgaria và cha Kamen được bổ nhiệm làm Phụ tá Giám Tỉnh dòng Đức Mẹ Lên Trời tại
Bulgaria. Tỉnh dòng lúc đó có 20 thành viên, phụ trách 5 giáo xứ theo Lễ nghi
Đông phương và 4 giáo xứ theo Lễ nghi Latin.
Tuy nhiên, những khó khăn
dồn dập xảy đến. Tất cả đều được công an theo dõi chặt chẽ. Nhưng mối bận tâm về
tài chính ngày càng trầm trọng. Vào tháng 8 năm 1950, một tu sĩ dòng Đức Mẹ Lên
Trời đầu tiên bị bắt là cha Assen Tchonkov.
Cha Kamen Vitchev đã mô tả
một tương lai khủng khiếp trong một bức thư viết cho cha Gervais Quenard, Bề
trên Tổng Quyền dòng Đức Mẹ Lên Trời, vào ngày 24 tháng 11 năm 1949:
“Bức màn sắt ngày càng trở
nên bất khả xâm nhập, và có lẽ người ta đang chuẩn bị hồ sơ cho các phiên tòa
xét xử các linh mục Công giáo, các cha sẽ chung phận với các mục sư Tin lành
khi thời cơ thích hợp đến.”
Cha Kamen bị bắt vào đêm
4 tháng 7 năm 1952 cùng lúc với cha Joseph Jidjov.
Là một tu sĩ dòng Đức Mẹ
Lên Trời có đức tin mãnh liệt, nhiệt thành, trung tín. Cha Kamen còn là một nhà
giáo dục tài năng và khả kính, hùng hồn, có tâm trí rất cương trực; một nhà đào
tạo các linh mục, người phục vụ sự hiệp nhất của Giáo hội, luôn quan tâm đến
người khác. Cha Kamen đã có một cuốc sống rạng rỡ và có một trách nhiệm quan trọng
trong Giáo hội tại Bulgaria. Cha Kamen lúc đó trở nên mẫu người lý tưởng được
những người cộng sản truy lùng để triệt hạ, một mục tiêu hoàn hảo cho sự thù hận
của họ nhằm giảm uy tín của Giáo Hội và hàng giáo sĩ. Và trong các phiên tòa, mọi
chuyện đã được thực hiện, nhằm mục đích triệt hạ uy tính, nhân cách của cha
Kamen.
Pavel Djidjov ( 1919 –
1952 )
Cha Pavel Djidjov là người
trẻ nhất. Cha cũng bị bắt vào đêm 4 tháng 7 cùng lúc với Cha Kamen Vitchev, lúc
đó cha chỉ mới được 33 tuổi.
Sinh ngày 19 tháng 7 năm 1919 tại Plovdiv, người Philippoli trước đây, trong một gia đình Công giáo Lễ nghi Latin, Pavel đã được rửa tội vào ngày 2 tháng 8 với tên là Joseph. Tên gọi Pavel (nghĩa là Phaolô) chỉ được dùng khi cha gia nhập tập viện vào ngày 2 tháng 10 năm 1938 tại Nozeroy, ở Jura nước Pháp.
Khi còn trẻ, Pavel đã bày
tỏ ước muốn trở thành linh mục. Anh vào chủng viện của các cha dòng Đức Mẹ Lên
Trời và tiếp tục học trung học tại trường Thánh Augustin ở Plovdiv. Anh được
ghi nhận là một học sinh giỏi, mạnh về toán học, sôi nổi, chơi thể thao trong
câu lạc bộ kể từ khi trở thành “Locomotiv” của Plovdiv.
Sau khi hoàn tất năm tập
viện, thầy Pavel đã học thần học ở Pháp trong Đệ Nhị Thế Chiến tại trường đại học
Lormoy, gần Paris. Cuộc sống lúc đó thật khó khăn và người ta không có đủ lương
thực, vì vậy, thầy Pavel đã chủ động nuôi thêm một vài con cừu để cải thiện bữa
ăn thường nhật cho các sinh viên.
Nhưng vì lý do sức khỏe,
năm 1942, thầy Pavel đã trở về quê hương Bulgaria, và đã học xong thần học tại
đây. Pavel được phong chức linh mục theo Lễ nghi Latin vào ngày 26 tháng 1 năm
1945 tại Plovdiv.
Sau đó cha tiếp tục học
ngành kinh tế và khoa học xã hội, và làm giáo sư tại trường đại học Varna. Cha
Pavel ‘được’ cảnh sát theo dõi chặt chẽ vì cha có tầm ảnh hưởng lớn trên các
sinh viên. Năm 1945, Cha Pavel được bổ nhiệm làm quản lý của trường Thánh
Augustin ở Plovdiv cho đến khi ngôi trường bị chính quyền cộng sản đóng cửa vào
tháng 8 năm 1948 và các tu sĩ dòng Đức Mẹ Lên Trời tại Bulgaria đã bị tước đoạt
hết mọi tài sản.
Các huynh đệ cùng dòng tại
Pháp đã cố gắng giúp đỡ các anh em ở Bulgaria bằng cách gửi tiền thông qua Đại
sứ Pháp.
Vào tháng 6 năm 1952, Cha
Pavel, bình luận trong một lá thư về các vụ bắt giữ và kết án các linh mục, đã
viết: “Xin cho thánh ý của Thiên Chúa được thực hiện: chúng con đang chờ đến
lượt của chúng con.” Và tháng sau thì cha bị bắt.
Tất cả những ai biết cha Pavel đều thán phục lòng đạo đức, khiếu hài hước, đức tin sâu sắc, tinh thần đại kết, sự kiên định của cha khi đối mặt với những người cộng sản. Cha không ngần ngại đối mặt với chính quyền để bảo vệ tài sản của Giáo hội; cha Pavel đến thăm viếng cha Assen Tchonkov, anh em cùng Hội Dòng, đang bị giam trong nhà tù ở Sofia và yêu cầu các công an giảm bớt sự đau đớn cho người anh em mình.
Trong số ba vị tử đạo
dòng Đức Mẹ Lên Trời, Robert-Matthieu Chichkov (cũng như các tu sĩ dòng Đức Mẹ
Lên Trời thời đó, đổi tên là Josaphat) là người lớn tuổi nhất.
Josaphat Chichkov ( 1884-
1952 )
Cha được sinh ra ở
Plovdiv, vào ngày 9 tháng 2 năm 1884, trong một gia đình công giáo theo lễ nghi
Latinh, gia đình đông con và rất nhiệt thành, Josaphat vào tiểu chủng viện dòng
Đức Mẹ Lên Trời tại Karagach (Adrianople) khi chín tuổi, rồi theo học tiểu học
và trung học cho đến năm 1899.
Khi chỉ mới 16 tuổi
Josaphat đã được gia nhập tập viện ở Phanaraki, Thổ Nhĩ Kỳ, vào ngày 24 tháng 4
năm 1900. Josaphat được được thụ phong linh mục vào ngày 11 tháng 7 năm 1909 tại
Mechelen, Bỉ quốc, sau khi học triết học và thần học ở Leuven.
Quay trở lại Bulgaria,
nơi cha đã tiếp tục làm giáo sư tại trường Trung học Thánh Augustin ở Plovdiv,
trường cao đẳng Thánh Michel ở Varna, Bề trên tiểu chủng viện “Saints Cyril và
Methodius” ở Yambol và là quản xứ giáo xứ Latin tại Yambol. Đồng thời cha cũng
là tuyên úy của các nữ tu Tận hiến Đức Mẹ Lên Trời. Sau đó, cha trở về ở Varna
từ năm 1937 cho đến khi bị bắt vào tháng 12 năm 1951, bởi dân quân cộng sản.
Cha Josaphat là một người
của công việc, một học giả lỗi lạc, một nhạc sĩ tài năng, một nhà thuyết giáo
uyên bác, một nhà giáo dục giỏi, vui tính và hài hước. Luôn là người tiên phong
trong công nghệ, cha Josaphat đã thiết lập một phòng hội thảo hiện đại đa
phương tiện tại Yambol với một máy thu tín hiệu radio và một máy chiếu phim
“Pathé-Baby” vào năm 1932. Ở Varna, cha Josaphat còn lập nên một ngôi nhà đa
văn hóa Pháp-Bulgaria với hơn 150 thành viên.
Cha Josaphat thường đón
tiếp Đức Giám mục Roncalli (sau này là Thánh Giáo hoàng Gioan XXIII), khi ngài
thực hiện các chuyến thăm viếng mục vụ tại Bulgaria, và người thường đến đây để
nghỉ ngơi.
Cha đã viết trong một lá
thư gửi năm 1930:
“Bằng tất cả sức lực,
chúng con tìm cách làm bất cứ điều gì mà mọi mgười mong đợi nơi chúng con nhằm
tự thánh hóa một cách âm thầm”
Mừng 13 tháng 11 năm 2019,
André Tuấn, AA
Chuyển ngữ
SOURCE : https://ducmelentroi.net/chan-dung-ba-vi-tu-dao-bulgaria-dong-duc-me-len-troi/
MARTYRS DE NOTRE TEMPS : Quatre saints Bulgares, victimes d’un atroce procès « lavage de cerveau » stalinien : http://diocese.cayenne.free.fr/gestart/voirarticle.php?id=229&stitre=
Voir aussi : http://newsaints.faithweb.com/year/1952.htm
https://soeursoblatesassomption.files.wordpress.com/2014/07/bienheureux-kamen-pavel-et-josaphat.pdf
https://www.cath.ch/newsf/bulgarie-le-pape-beatifie-trois-martyrs-du-totalitarisme/
http://www.totus2us.co.uk/universal/bulgaria/st-jpii-pilgrim-visit-2002/#!prettyPhoto